Bảo Tàng Sơn Hải

Chương 8:

Chương Trước Chương Tiếp

Phù!

Tôi thở ra một hơi dài, rồi ngạc nhiên nhận ra quần áo của mình đã ướt đẫm.

Đúng lúc này, ngoài cửa lại truyền đến tiếng động, tôi hốt hoảng định trốn vào trong tủ thì nghe thấy tiếng mở khóa.

Tôi biết là cha tôi đã trở lại, nên lập tức xông ra ngoài.

Ngoài cửa quả nhiên là cha tôi, tôi vừa định nói gì đó thì có một thanh niên từ phía sau chậm rãi bước ra, ánh mắt như lưỡi dao liếc nhìn tay tôi rồi nói: “Chén, đèn dầu.”

****

Cha tôi vội vàng đi chuẩn bị các thứ trong khi tôi lại lén nhìn qua người thanh niên trẻ tuổi kia.

Người thanh niên này ước chừng hai lăm hai sáu tuổi, dung mạo rất thanh tú, mặc áo khoác trắng, chỉ là đôi tay lại có phần mềm mại và trắng hơn cả phụ nữ, thoạt nhìn có chút kỳ quái.

Nhìn xuống thêm chút nữa, trong lòng tôi kinh ngạc.

Tay phải của người này thiếu mất một ngón cái, bên hông dùng một sợi chỉ đỏ bện thành vật trang trí, phía trên vật trang trí ghim chín con ve bằng ngọc vỗ cánh muốn bay. Màu sắc của chín con ve bằng ngọc này đều khác nhau, xem ra nó có xuất xứ từ những ngôi mộ cổ của các triều đại khác nhau.

Cái gọi là ngọc ve sầu thực chất là một loại ngọc cổ được khắc thành hình những con ve sầu, chuyên dùng để ấn vào lưỡi của người chết, điều này có hai ý nghĩa, thứ nhất là giữ cho xác chết không bị thối rữa, thứ hai là mong một ngày nào đó người chết sẽ giống như ve sầu, từ dưới đất chui lên và sống lại.

Nhưng thường trong miệng xác chết có ngọc ve sầu, tỷ lệ bị thi biến sẽ tăng lên rất nhiều!

Theo như ghi chép trong sách cổ, những người đi lại trong giang hồ đã trực tiếp giết chết một con cương thi ngàn năm thì mới có tư cách lấy ngọc ve sầu trong miệng cương thi đeo vào bên hông, lấy đó làm vinh quang! Bình thường treo một hoặc hai ngọc ve sầu thì đã được coi là một Mô Kim Hiệu Úy chính tông rồi.

Nhưng thanh niên trước mặt lại treo bên hông chín ngọc ve sầu, chẳng phải là anh ta đã giết chết ít nhất chín con cương thi ngàn năm rồi sao?

Tôi không khỏi kinh hãi, một con cương thi đã khiến tôi muốn sứt đầu mẻ trán, chín con…… tôi không khỏi tò mò về thân phận của người trước mắt này.

“Cô Tứ, đây là những vật mà cậu muốn”. Cha tôi sắp xếp đồ đạc theo chỉ dẫn của người thanh niên trẻ tuổi.

Tôi sửng sốt, người này không phải là đàn ông à? Hà cớ gì lại lấy tên của phụ nữ?

Nhưng không ai có thời gian rảnh để ý đến tôi, cô Tứ liếc nhìn tôi, đột nhiên nắm lấy cánh tay tôi, sau đó rút ra một con dao nhỏ, trực tiếp đưa lên đèn dầu mà hơ nóng, rồi lia qua một nhát, chỉ thấy một miếng vảy đen xì từ trên tay tôi rơi xuống đất.

Tôi đau đến mức chảy mồ hôi lạnh, nhưng dưới ánh mắt lạnh lùng của anh ta, tôi lại không dám nói một lời!

Anh ta di chuyển cực kỳ nhanh, con dao tưởng chừng như cùn lại rất sắc bén, trong vòng một hoặc hai phút, toàn bộ vảy trên cánh tay tôi đều bị bong ra, từ miệng vết thương chảy ra từng luồng máu đen, sau đó chảy vào trong cái chén ở trên đất.

Chờ đến lúc máu đen chảy xuống hơn phân nửa chén, cánh tay của tôi đã trở lại màu da ban đầu.

Tôi vốn tưởng chuyện đã kết thúc, nào ngờ cô Tứ lại cởi áo tôi ra, bắt tôi cởi trần quỳ dưới đất, rồi từ trong tay lấy ra một cuốn sách, lật qua mấy trang, có vẻ như đang hỏi cha tôi một tiếng: “Ông có chắc không? Một khi trên lưng cõng Cửu Long (chín rồng), đời này sẽ không thể quay đầu lại.”

“Có cách nào tốt hơn để cứu mạng con trai tôi không?” Cha tôi đau khổ nói.

“Hazz, đây có lẽ là số mệnh khó tránh khỏi của nhà họ Lưu ông……” Cô Tứ gật đầu, tiếp tục đọc sách, đồng thời mài dao nhỏ trên đá mài đến bóng loáng.

Tôi đã nhân cơ hội này liếc mắt nhìn qua quyển sách nhỏ kia môt cái, chỉ thấy mặt trên là một cái hình xăm màu đen, lúc này tôi chợt hiểu ra, anh ta đang định xăm thứ gì đó lên lưng tôi?

Hình xăm này là hình tròn, có chín con rồng đen dài bằng một ngón tay nối từ đầu này đến đầu kia, vây quanh một viên ngọc ở giữa.

Tôi nhận thấy chín con rồng này có hình dáng khác nhau, mặc dù được kết nối với nhau nhưng giữa chúng vẫn có sự khác biệt rõ ràng..

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)