Bảo Tàng Sơn Hải

Chương 43:

Chương Trước Chương Tiếp

Đội trưởng Trần lau mồ hôi, kéo Rắn Độc và Mắt Ưng quay đầu xông ra bên ngoài, tôi và lão Yên vừa nổ súng ép lui những xác khô này, vừa từ từ rút lui.

Mấy người đội trưởng Trần chạy mấy bước, nghiêng đầu lại thấy chúng tôi gần như vẫn đang ở yên tại chỗ thì gọi chúng tôi nhanh lên.

Tôi xua tay nói: “Mọi người cứ đi đi, tốc độ của thứ này không chậm, chúng tôi áp chế nó một lát trước, mau đi!”

Lời còn chưa nói xong, một tên xác khô đã chạy tới bên cạnh tôi, dùng móng cào vào cánh tay tôi, kéo ra một đường máu.

Tôi lập tức sốt ruột, bắn ra một phát súng, bắn đầu nó thủng một lỗ, sau đó dùng sức đập lên người tên xác khô thứ hai đang nhào về phía tôi, rồi nghiêng đầu hét lên: “Không thấy tôi và lão Yên đang tranh thủ thời gian sao, đừng lề mề nữa…”

Lúc này đội trưởng Trần mới biết được sự cấp bách của tình hình, nên nhanh chóng chạy đi.

“Đây là thứ gì vậy?”

Tôi đổi một băng đạn khác, thấy hết cái xác khô này tới cái xác khô khác tránh thoát khỏi xích sắt, bò về phía chúng tôi một cách cứng ngắc thì trong lòng không khỏi choáng váng.

Lão Yên dựa vào lưng tôi vừa thay đạn vừa nhanh chóng trả lời tôi, nói, những thứ này đều là tế phẩm, là thứ tuẫn táng theo chủ nhân của ngôi mộ.

Mặc dù ông ấy không biết đây là quốc gia nào trong lịch sử, nhưng trong ba mươi sáu nước của Tây Vực khi đó, có không ít quốc gia nhỏ đều có phong tục tuẫn táng.

Chẳng qua là tuẫn táng của bọn họ không giống với Trung Nguyên, ở Trung Nguyên đa số là để biểu thị quyền lực, mà ở Tây Vực lại là để chế tạo tà ma.

Bọn họ cho rằng dùng người sống cúng tế có thể kích thích ra được oán khí ở mức độ lớn nhất, những oán khí này tụ tập trên người chủ mộ thì sẽ có thể tạo ra được tà ma mạnh nhất.

“Thằng nhóc cậu nói đúng, ngôi mộ này chính là để chế tạo ra tà ma, nếu như tôi đoán không sai, ở đây ít nhất có một tên cương thi trên ngàn năm, lần này coi như là đụng phải họng súng rồi.” Lão Yên thò đầu ra từ sau lưng tôi, bắn một phát lên người một tên xác khô đang muốn tới gần tôi.

Tôi phối hợp với ông ấy giơ tay lên bắn quét một băng đạn, sau đó mới phản ứng lại lời ông ấy vừa nói: “Ông nói những xác khô này đều là tế sống? Còn tên cương thi kia, là tiểu quỷ vừa rồi à?”

“Đúng vậy, theo suy đoán của tôi, hẳn là sau khi những người này bị móc tim ra thì bị treo lên xích sắt, nhưng bởi vì một loại bí pháp cổ đại, bọn họ không lập tức chết đi, mà đợi tới sau khi máu toàn thân chảy cạn thì mới từ từ chết đi, cuối cùng thì bị hong khô.” Lão Yên thở gấp, nhưng cũng không trả lời tôi về vấn đề của tiểu quỷ.

Tôi còn muốn hỏi tiếp nữa, ông ấy không kiên nhẫn ngắt lời tôi: “Bây giờ đã là lúc nào rồi, sao cậu còn có nhiều vấn đề vậy, trước tiên sống sót mới là quan trọng, cho dù bọn chúng sợ đạn, nhưng cậu còn có bao nhiêu đạn dự trữ chứ?”

Tôi sờ bên hông, còn mấy băng đạn nữa, còn không đủ để tiêu diệt được số lẻ của những xác khô này.

“Chắc là bọn họ đã chạy được xa rồi, đi thôi!” Lão Yên vẫy tay, hai người chúng tôi đồng thời mở hỏa lực tới mức lớn nhất, ép lui một hàng xác khô đầu tiên, rồi quay đầu chạy ra bên ngoài.

Xác khô xông ra ầm ầm, cảnh tượng đó vô cùng đồ sộ!

May mà lối đi không đủ rộng rãi, mặc dù số lượng xác khô nhiều, nhưng mỗi lần có thể đến gần chúng tôi cũng chỉ có ba bốn tên, thỉnh thoảng tôi và lão Yên bắn mấy phái súng, tốt xấu gì cũng tách ra với chúng nó được một khoảng.

Chúng tôi đi vòng qua chỗ ngoặt, chạy điên cuồng chừng mười mét, vậy mà lại nhìn thấy mấy người đội trưởng Trần.

“Các cậu ở đây ăn cơm dã ngoại à, còn không chạy? Lập tức sẽ trở thành thức ăn trong mâm của đám xác khô đấy.” Lão Yên nóng nảy gào lên nói.

Sắc mặt đội trưởng Trần tái nhợt nói là không mở được cửa đá ra.

Lúc này tôi mới phát hiện vậy mà cửa đá vừa rồi đã được cạy ra giờ đã khôi phục lại dáng vẻ ban đầu, Rắn Độc và Mắt Ưng đang cầm xà xẻng liều mạng cạy.

Cái xẻng đó cũng đã biến dạng rồi, nhưng cửa đá lại không có chút động tĩnh nào.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️