Lão Yên thấy Nha Tử đã chuẩn bị xong thì sắp xếp nói: “Trường An, Thương Thần, Dược Quán Tử đi qua trước, mọi người ở đằng trước tiếp ứng cho Nha Tử, tôi và lão Hứa và thầy ở đây đợi, lỡ đâu…”
Lời phía sau ông ấy không nói ra nhưng chúng tôi cũng đã hiểu được, lỡ đâu Nha Tử có sai lầm gì, hai bên đều có thể có cơ hội cứu viện, mặc dù một khi anh ta mắc sai lầm, thời gian để chúng tôi cứu viện thật sự là không đủ.
Tất cả đều đã được sắp xếp xong, tôi và Thương Thần Dược Quán Tử nhanh chóng đi qua trận pháp mũi tên, đứng ở phía trước cửa đá ở đầu cuối trận pháp mũi tên chờ đợi.
Nha Tử hít sâu mấy hơi, đứng ở phía trước của con đường, nhắm mắt lại, cũng không biết là đang nhớ lại bức vẽ cơ quan đó một lần nữa, hay là đang động viên tinh thần cho chính mình.
Tóm lại chỉ mấy giây sau, anh ta đã mở mắt ra, toàn thân đều đã thay đổi, cho dù là đang đeo kính đen nên tôi không nhìn rõ được vẻ mặt của anh ta, nhưng tôi cũng có thể cảm nhân được anh ta lúc này lại có mấy phần giống với dáng vẻ khi anh ta tháo kính mắt xuống!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây