“Không tệ.” Đội Bạch thuận miệng khen ngợi, bà ấy có vẻ đặc biệt khoan dung với thế hệ trẻ chúng tôi, sau đó bà ấy cầm lấy cái trống, nhẹ nhàng vuốt ve: “Đây chính là cái trống trong truyền thuyết của Tăng Hầu Ất. Sao nó lại có thể ở trên người của hung thi?”
“Thật sự là Tăng Hầu Ất sao?” Lão Yên kinh ngạc nói.
Đội trưởng Bạch liếc nhìn ông ấy, sự thất vọng trong mắt lần này càng lộ rõ hơn, bà ấy chậm rãi nói: “Tiểu Yên, khi thầy giải cứu con khỏi pháp trường đã từng nói khí tức giang hồ trên người con quá nặng, thủ đoạn trộm mộ có không ít nhưng kiến thức lịch sử lại quá kém. Con đều đã vào mộ của nước Tăng, thế mà còn không biết chủ nhân của mộ nước Tăng này là ai à?”
“Khụ khụ.” Liên tục mấy lần bị khiển trách trước mặt chúng tôi, lão Yên cũng có chút xấu hổ, cười nói: “Con chỉ đoán là vua của nước Tăng, chỉ không ngờ lại là Tăng Hầu Ất, dù sao thì người này thật sự là...”
Nói đến đây, ông ấy dường như không nghĩ ra được từ nào để hình dung, phải mất một lúc mới thốt ra được từ ‘'kỳ lạ'.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây