Sau khi tôi và lão Yên thoát khỏi sự khống chế của nó thì ngồi bệt dưới đất thở hổn hển, lão Yên vặn lại cánh tay bị trật khớp của mình, lúc này mới nhìn đội trưởng Bạch đầy phấn khích: “Thầy ơi, thầy hồi phục rồi?”
“Bị con chọc tức đến hồi phục luôn.” Đội trưởng Bạch liếc nhìn ông ấy, nhẹ nhàng nói: “Ngân châm đánh huyệt là tay nghề kiếm cơm của thầy. Lúc trước là tự con quấn lấy thầy đòi học, sao nào, thầy không ở bên cạnh nên con đã lười biếng rồi à? Ngần ấy năm cũng chả thấy con tiến bộ hơn chút nào cả.”
Bình thường những lời này đều là lão Yên dùng để dạy dỗ chúng tôi, bây giờ đến lượt ông ấy bị đội trưởng Bạch dạy dỗ đến mức không dám nói lời nào, nhưng vẻ mặt ngược lại còn vô cùng tiếp thu.
Sau khi đội trưởng Bạch nói xong, ông ấy liên tục gật đầu: “Không tồi không tồi, thầy à, thầy nói rất đúng, lúc trước thầy đột nhiên biến mất nên con cũng không học được tinh túy của ngân châm đánh huyệt. Lần này thầy trở về, nhất định phải dạy dỗ con thật tốt.”
“Miệng lưỡi vẫn trơn tru như vậy.” Đội trưởng Bạch hừ một tiếng, nhưng vẫn quan tâm hỏi: “Mấy năm thầy mất tích, con … chắc là đã rất khó khăn đúng không. Những người đó có làm khó con không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây