Không phải tôi coi trọng bản thân mà là do bất cứ ai rơi vào một môi trường nguy hiểm như vậy chắc chắn sẽ không thất thần nổi, bởi vì loại hành động này chính là tự mình tìm chết, chứ đừng nói một người đã trải qua mấy lần sinh tử giống như tôi, càng khó có thể đùa giỡn với mạng sống của chính mình.
“Tại sao nơi này có thể xây thành cái dạng này được? Quan tài có thể vào được sao?” Lão Yên đi ở cuối cùng, giọng nói có chút xa xăm.
Tôi nhìn lối vào ở trước mặt mà ngay cả người hơi béo cũng không thể đi qua kia, cũng cảm thấy lời nói của lão Yên khá có lý: “Đây có thể là cơ quan chống trộm, mọi người phải giữ vững tinh thần.”
Nói đến đây, tôi lại thương lượng với đám người lão Yên một chút rồi quyết định đi vào lối rẽ ở bên tay trái, dù sao từ xưa đến nay cứ hễ có việc lớn là nước tôi sẽ lấy trái làm trọng, cho nên tôi mới nghĩ phía bên trái rất có thể sẽ gần với chủ mộ hơn.
Nhưng ngã rẽ này vẫn không trở nên rộng hơn, nó vẫn là lối đi chật hẹp như cũ. Không nói tới cơ quan, chỉ cần đi vào dạng lối đi này trong một khoảng thời gian dài đều có thể khiến người ta phát điên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây