Nhưng ai có thể ngờ, sau khi những bác sĩ đầu gỗ đó thấy ông ấy là người duy nhất khỏi bệnh thì đều không tin, khiến ông ấy phải bỏ ra rất nhiều sức lực mới có thể trốn thoát khỏi bệnh viện.
Lão Yên mở to hai mắt nhìn: “Chỉ vì muốn lấy những thứ này mà ông đã giả điên giả dại sao?”
“Chẳng lẽ còn lí do nào khác? Tôi biết hơn mười năm qua ông vẫn chưa từ bỏ, nếu bỏ lỡ lần này, ai biết sau này khi nào sẽ có cơ hội chứ?”
Cố Thuận Chương nói ra một câu này thôi đã khiến lão Yên muốn khóc.
Cố Thuận Chương xua tay nói: “Ông không cần cảm động như thế, nếu tôi biết về sau sẽ gây ra phiền toái lớn như vậy, cũng sẽ không giả điên giả dại.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây