Trong lòng của trung đội trưởng Tiêu có áy náy, cho nên anh ta tự nhiên không thể phản bác lời nói của lão Yên, nhanh chóng chuẩn bị lều trại cho chúng tôi, thậm chí còn cẩn thận chuẩn bị trà nóng và một ít đồ ăn nhẹ.
Mà bốn người chúng tôi cũng vây quanh đống đồ ăn nhẹ trên bàn và bắt đầu đi vào chủ đề nặng nề!
**** Dấu vết của đạo nhân Bàn Sơn
“Trường An, cậu còn nhớ trước đây tôi đã kể cho cậu nghe về thầy của tôi không?” Lão Yên nhấp một ngụm trà nóng rồi chậm rãi nói.
Chỉ là ngay khi ông ấy mở miệng nói câu này đã khiến tôi sửng sốt, bởi vì kể từ khi ông ấy nhắc đến thầy của mình với tôi, tôi vẫn luôn ghi nhớ ở trong đầu. Dù biết nếu để tâm thì cũng không có tác dụng gì, nhưng bản thân tôi lại vĩnh viễn không thể quên được, cho nên việc ông ấy nhắc đến thầy của mình lúc này, tự nhiên không phải là để cho vui.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây