Lão Yên trừng mắt nhìn chúng tôi nói: “Tôi bảo các cậu xuống núi tìm chút đồ, vậy mà các cậu lại tìm tới nơi này luôn sao? Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, các cậu đừng lúc nào cũng nghĩ tới chợ đen có được không.”
Tôi có chút chột dạ, bởi vì lúc tôi vừa gia nhập 701 đã từng nghe Nha Tử nói qua, lão Yên không thích chúng tôi đi vào chợ đen, nhưng không ngờ lúc này lại bị ông ấy tóm gọn.
Nhưng Nha Tử lại tỏ vẻ đương nhiên nói: “Ở thị trấn hoang tàn cái gì cũng không có này, việc tìm đến chợ đen không phải là việc hiển nhiên à?”
“Cậu nói chuyện lúc nào cũng có lý.” Nói xong, lão Yên không còn để ý đến chúng tôi nữa mà quay đầu lại ánh mắt phức tạp nhìn về phía Cố Thuận Chương: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Cố Thuận Chương cũng từ trong sự ngạc nhiên chậm rãi khôi phục lại sự bình tĩnh, ông ấy đưa đồ trong tay mình cho lão Yên: “Ông tự mình xem đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây