“Kỳ lạ?” Tôi vội vàng hỏi, bởi vì câu nhắc nhở nếu chúng tôi không muốn chết thì đừng đi của ông cụ trước đó, lại lần nữa hiện lên trong đầu của tôi.
Nhưng tôi vẫn không hiểu, theo lời bọn họ nói thì chợ đen này đã được mở từ rất lâu rồi, nếu có điều kỳ lạ thì tại sao nó vẫn tiếp tục được mở ra chứ?
Nhưng trung đội trưởng Tiêu lại cau mày lắc đầu: “Cụ thể thì tôi không rõ lắm, nếu là người bình thường đi vào chợ đen này thì sẽ không sao, nhưng đối với người có chút bản lãnh thì lại vô cùng nguy hiểm, còn về lý do tại sao thì tôi không thể nghĩ ra, chẳng lẽ cùng một nơi còn có thể nhìn người qua đĩa đồ ăn* mà chọn ra những người lợi hại nhất sao?”
(Nhìn người qua đĩa đồ ăn: Nôm na là dựa theo những người khác nhau mà bưng đồ ăn khác nhau, như người giàu thì món ngon, người nghèo thì món đạm bạc, phân biệt đối xử dựa theo địa vị, mối quan hệ.)
Nói xong, anh ta còn cười tự giễu, sau đó nói mình đã bị mấy người điên của đội khảo cổ dọa cho sợ hãi, khiến cho lá gan của bản thân càng ngày càng nhỏ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây