“Đừng nói chuyện!” Trung đội trưởng Tiêu còn chưa kịp trả lời, lão Yên đã thấp giọng quát.
Nương theo giọng nói của ông ấy, tôi cũng đã nghe thấy tiếng bước chân đều đặn.
Sau khi tôi quay đầu dò xét, chỉ thấy mười một người kia giống như những cái xác không hồn, nhưng bước đi lại cực kỳ trật tự.
Thần sắc của mỗi một người trong số họ đều ngơ ngác, trông giống như một nhóm con rối đã không còn ý thức, nhưng bọn họ đã có mục đích rất rõ ràng!
Nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng này vào lúc đêm hôm khuya khoắt đúng là khiến cho người ta có chút sợ hãi, cho nên tôi phải hít sâu mấy hơi thì mới đè nén được nỗi sợ hãi ở trong lòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây