Lúc đến căn tin, bên trong quả thật đã không còn ai, sư phụ nấu cơm thúc giục tôi ăn cơm nhanh, thu dọn bát đũa vội vã muốn rời đi.
“Sư phụ, ngài gấp như vậy làm gì, hôm nay còn chưa muộn nữa mà.” Tôi kéo ông ấy lại hỏi.
Sư phụ nấu cơm nhìn tôi một cái, không kiên nhẫn nói: “Thằng nhóc nhà cậu sao lại nhiều chuyện như vậy, tôi không vui không được sao?”
Tôi nhún vai tỏ vẻ vô tội , lúc này tôi mới chỉ hỏi có một câu mà, không phải sao?
“Sư phụ, tôi chỉ là tò mò thôi, đừng để bụng mà”. Tôi thấy ông ấy thật sự là gấp gáp, vội nói xin lỗi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây