Nha Tử à một tiếng, không biết phải nói gì, không khí trong xe nhất thời rơi vào im lặng.
Tôi tò mò hỏi tại sao phải quay về báo cáo cho rõ ràng, mọi người đều liếc mắt nhìn tôi, cuối cùng, vẫn là lão Yên giải thích cho tôi: “Những thứ có thể khiến 701 ra tay thường là những ngôi mộ lớn, còn những thứ được thành viên trong 701 mang về đều là bảo vật quốc gia, mà khi ở trong mộ, các thành viên trong đội khó tránh khỏi việc bị tách nhau ra, ai mà biết được có người nào lén giấu bảo vật cho mình hay không.”
Vừa nghe xong tôi liền cau mày lại, thế này rõ ràng là không tin tưởng chúng tôi!
Lão Yên rút một điếu thuốc, liếc ra ngoài cửa xe rồi nói: “Trường An, tôi biết trong lòng cậu không được thoải mái, nhưng đây chính là quy định, nó sẽ không thay đổi bởi bất cứ người nào, bởi lòng người khó dò, chúng ta sẽ không gánh nổi cái giá khi bảo vật quốc gia bị mất đâu.”
Lông mày của tôi vẫn chưa giãn ra, dù lão Yên đã nói như vậy, nhưng tôi vẫn cảm thấy không thoải mái.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây