“A Âm…” Ông ta kề tấm vải sát mặt của mình, như thể đang chìm đắm trong hồi ức đau buồn.
Lão Yên im lặng ra hiệu cho chúng tôi, tiếp theo cả đám chúng tôi chậm rãi lùi lại chỗ khúc cua.
Nhưng vừa mới lùi một bước, chúng tôi mới nhận ra Nha Tử đã ném tấm vải kia nhầm chỗ rồi, nếu chúng tôi muốn tiến tới chỗ khúc cua thì bắt buộc phải đi ngang qua người Tàm Tùng, đây chẳng phải là là tự đâm đầu vào chỗ chết sao?
****
Lão Yên trừng mắt nhìn Nha Tử, anh ta đang giang tay tỏ vẻ bất đắc dĩ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây