Nha Tử ngây ngẩn cả người, dường như nhận ra tôi thực sự không nói đùa, nên duỗi chân ra đá thử một cái.
“Dùng sức một chút!” Tôi nhìn chằm chằm vào ghế đá, không ngẩng đầu lên nói.
Nha Tử chửi nhỏ một tiếng: “Con trai, sao con không đích thân làm đi?”
“Nói nhảm gì đấy, dùng sức đi!” Tôi lại gào lên một câu.
Nha Tử lẩm bẩm: “Lại còn dùng sức đi, cậu cho rằng đang sinh con đấy à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây