Những sợi tơ này tạo thành những bóng người liên tiếp nhau, nhưng chỉ có mấy nét ít ỏi, mỗi bóng người thoạt trông có vẻ khác nhau, nhưng khác biệt cũng không quá lớn, không thể tìm ra manh mối từ những hình bóng này.
“Những sợi tơ tằm này chắc sẽ không giống với những sợi tơ vừa rồi chứ? Chúng sẽ không bắt chúng ta cho ăn no rồi mới để chúng ta thuận lợi tiến vào trong mộ…”
Trong lòng Nha Tử vẫn còn sợ hãi với mấy sợi tơ này, anh ta đứng ở chính giữa mà không dám nhúc nhích, dùng vẻ mặt cứng ngắc hỏi.
Lão Yên trầm tư lắc đầu: “Hẳn là không đến mức ấy, lối đi bên trong lăng mộ này không ngắn, nếu phải đút ăn no mới có thể đi qua, chỉ e lăng mộ này là nơi không có đường quay lại.”
Mặc dù lão Yên đã nói như vậy, nhưng chúng tôi cũng không dám lơ là, nhất quyết đi ở giữa lối đi, không dám động vào những sợi tơ tằm đó!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây