Tôi vừa định duỗi tay ra cảm nhận một chút, lại ngó sang thấy một sợi tơ tằm đang âm thầm quấn lên cổ tay của Nha Tử, vừa chạm vào tay anh ta nó đã lập tức biến thành màu đỏ.
“Nha Tử, mau rút tay về!”
Tôi vội hét lên, rút dao găm qua và chạy vọt tới, dứt khoát chém vào sợi tơ kia.
Một tiếng tạch vang lên, sợi tơ kia giống như một vật sống, vừa mới chạm tới dao găm đã rụt về, dính chặt vào cửa, trở thành một phần của bức tranh. Nếu không phải nó vẫn còn một đoạn màu đỏ, tôi còn cảm thấy là do mắt mình có vấn đề.
Nha Tử chạm vào vết thương to bằng hạt gạo trên cổ tay và kinh ngạc nói: “Đây là cái quái gì vậy?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây