Bảo Tàng Sơn Hải

Chương 24:

Chương Trước Chương Tiếp

“Phía dưới ly sa đúng là có mạch nước ngầm rất sâu, nhưng cậu lại bỏ qua một chi tiết! Trong Phong Thuỷ có nói ly sa tập trung ở nơi có nước ngầm, có thể sâu lên đến 100 mét, nhưng phía sau còn có thêm một câu, ly sa tập trung ở nơi có nước ngầm, hướng Đông của mạch nước ngầm sẽ có ốc đảo.” Lão Yên mỉm cười sờ râu, giọng nói đầy sự chỉ dẫn của người lớn dành cho với người trẻ tuổi.

Tôi cau mày, quả thực tôi chỉ nghe được câu trước, nhưng nhìn dáng vẻ của lão Yên, rõ ràng câu này không phải do ông ấy bịa ra.

Sau đó lão Yên nhìn vào la bàn, xác định được hướng Đông liền dẫn chúng tôi qua đó.

Tôi có chút xấu hổ, chỉ đi phía sau không nói một lời, Mắt Ưng liền nắm lấy vai tôi nói: “Nhóc con, cậu năm nay bao nhiêu tuổi? Lão Yên lớn tuổi hơn cậu, gặp qua việc đời nhiều hơn cậu cũng không có gì lạ, cậu cũng rất giỏi rồi, chúng tôi thậm chí còn không biết về dòng sông ngầm.”

“Cảm ơn.” Tôi rầu rĩ đáp lại.

Mắt Ưng vỗ vỗ vai tôi nói nếu đã gặp được người tài giỏi, thì phải chăm chỉ học tập, không được quá so đo.

Tuy rằng nghe anh ta nói như vậy làm tôi có chút khó chịu, nhưng nó lại khiến mắt tôi sáng lên.

Đúng vậy, tôi hiểu biết không ít, nhưng đa số chỉ là trên giấy, mấy năm nay tôi chỉ tự mình suy nghĩ, chưa có kinh nghiệm thực tế, sao không nhân cơ hội này học hỏi thêm từ lão Yên?

Nghĩ thông suốt điểm này tôi lập tức tiến lên vài bước, đi đến bên cạnh lão Yên cung kính hỏi ông ấy, vì sao ly sa lại có liên quan đến ốc đảo?

Lão Yên ngậm điếu thuốc còn chưa có châm lửa, hiển nhiên rất hài lòng với sự chủ động học hỏi của tôi.

Ông ấy kiên nhẫn giải thích nói sa mạc có rất nhiều nước ngầm, nhưng ly sa lại rất hiếm, điều này cho thấy sông ngầm tuy sâu nhưng lại rất gần nguồn nước, nếu không thì không thể hình thành ly sa được.

Thấy tôi vẫn tỏ vẻ khó hiểu, ông ấy mỉm cười chỉ vào bãi cát dưới chân nói: “Thật ra ở trong sa mạc, cậu muốn đào nước ngầm, luôn phải đào đến một độ sâu nhất định thì mới có nước, nhưng tại sao ở những nơi đó đều không có ly sa?”

Tôi suy nghĩ trong giây lát rồi hỏi ông ấy, có phải vì dòng sông ngầm dưới ly sa được nối với ốc đảo không?

Nói cách khác, ốc đảo ở xung quanh, có ảnh hưởng đến việc hình thành ly sa trong sa mạc?

“Không tệ, cậu rất thông minh.” Lão Yên vỗ vai tôi, tôi xấu hổ gãi đầu, lúc này mới cảm thấy hai ngày nay mình đã không tôn trọng ông ấy.

Lão Yên cũng không so đo với tôi, ngược lại còn nói người trẻ tuổi có chút hiếu thắng là chuyện tốt, huống chi tôi còn chịu học hỏi, ông ấy cứ khen tôi như vậy càng làm tôi thêm ngượng ngùng, xấu hổ, sau đó tôi liền cười cười, không nói chuyện nữa.

Chúng tôi đi theo lão Yên khoảng năm dặm, sau khi vượt qua một con dốc cao, một ốc đảo đột nhiên xuất hiện trước mặt mọi người!

Ốc đảo này tuy không lớn nhưng cũng đủ để chúng tôi bổ sung nước ngọt trong vài ngày tới, mọi người hoan hô một tiếng liền chạy đến, lão Yên lại vẫy tay ra hiêu cho chúng tôi dừng lại, từ trong túi lấy ra kính viễn vọng quan sát, sau một lúc lâu mới dẫn đầu đi bộ xuống con dốc.

Sau cuộc tranh cãi vừa rồi, mọi người đều rất tin tưởng ông ấy nên đều làm theo sự dẫn dắt của ông ấy.

Lão Yên chọn một chỗ, mọi người đầu tiên là rửa mặt, lại uống một bụng nước, sau đó mới tiếp thêm nước vào bình.

“Đây là cái gì?” Mắt Ưng đột nhiên kêu lên một tiếng, chúng tôi liền nhìn sang, chỉ thấy anh ta rút dao găm ra và đào thứ gì đó.

Đó là một lon đồ hộp chưa bị rỉ sét.

Lon đồ hộp này bị mắc kẹt dưới một bụi cỏ, bên ngoài có màu xanh lục, chỉ lộ ra một vòng tròn, nếu không có đôi mắt tinh tường của Mắt Ưng thì chúng tôi cũng không phát hiện ra.

Lão Yên cầm lon đồ hộp trên tay để ước lượng, nói quả thực là vật tư ban đầu được cấp cho nhóm giáo sư Dư, loại này chỉ có ở Bắc Kinh, xem ra đám người Dư Thành Trạch đã từng đi qua ốc đảo này.

“Cuối cùng chúng ta cũng đã đi đúng hướng. ……” Đội trưởng Trần thở phào.

Nếu ở sa mạc này mà đi nhầm hướng, thì chỉ có thể quay lại nhưng lại không thể dùng xe tải mà di chuyển được.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)