Bảo Tàng Sơn Hải

Chương 237:

Chương Trước Chương Tiếp

Sau đó tôi vươn tay ra định nắm lấy cành cây bên cạnh, nhưng còn chưa kịp chạm tay vào cành cây thì tôi đã cảm nhận được một lực rất mạnh hất tôi lên, rắc một tiếng, cả người tôi nện mạnh vào thân cây.

Tiếng rắc tôi vừa nghe được hình như là tiếng xương gãy.

Tôi cảm thấy một mùi máu tanh dâng lên từ lồng ngực mình, nhưng tôi vẫn cố gắng kìm lại, dùng cả hai tay nắm lấy cái đuôi trơn tuột của con rắn khổng lồ, cố gắng thoát khỏi “xiềng xích” của nó.

Tuy nhiên, cái đuôi của con rắn ngày càng siết chặt hơn, chặt đến mức vòng eo của tôi gần như biến dạng.

“Trường An!” Lão Yên hét lên một câu, cầm súng và chạy về phía tôi.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️