“Cậu nên nghĩ cách đối phó đi, khoe chữ mãi có ích lợi gì?” Lão Yên sắp tức hộc máu rồi, ông ấy vốn định hôm nay sẽ đi đến phía đông, xác nhận một chút xem mộ Tàm Tùng có thực sự tồn tại hay không, thế mà giờ lại bị đám khỉ này phá đám, khó trách ông ấy lại bày ra dáng vẻ này.
Côn Bố đứng một bên bình tĩnh hỏi: “Có thể dùng độc được không?”
“Độc ư?” Nha Tử sửng sốt, sau đó tôi thấy mắt anh ta sáng rực lên: “Sao tôi lại quên mất tài năng của anh nhỉ, có thể dùng chứ!”
Côn Bố là cao thủ chơi cổ, đương nhiên rất giỏi sử dụng độc, đã lâu rồi anh ta không dùng tới tài năng này, cho nên Nha Tử mới quên mất.
Tôi lập tức ngăn cản câu chuyện của hai người họ, bởi vì tôi cảm nhận được, sau khi Côn Bố nói tới độc, đám khỉ này rõ ràng trở nên hung dữ hơn trước, ngay cả tiếng kêu cũng trở nên bén nhọn hơn, thậm chí còn có mấy con khỉ đứng cạnh nhe răng trợn mắt với chúng tôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây