“Đừng mà, lòng dũng cảm đều do luyện tập mà ra, chị Thu cứ đưa em đi thêm hai lần nữa, em nhất định sẽ thành người bảo vệ chị.” Nha Tử bị doạ lập tức quên cả sợ hãi, cứ như một con công đang xòe đuôi khoe khoang vậy.
Cô Thu túm gọn tóc lại, nháy mắt với Nha Tử: “Được thôi, lập tức cho cậu thành người bảo vệ hoa này.”
Nói xong câu đó, cô ấy đột nhiên rút con dao bên hông ra, ném thẳng về phía Nha Tử.
Nha Tử bị dọa không dám nhúc nhích gì, vội nắm chặt lấy cánh tay tôi, mạnh đến nỗi móng tay của anh ta cũng cắm vào da thịt tôi.
Ong!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây