Nghe tôi nói như vậy, Nha Tử có chút buồn cười mà lắc đầu: “Nào có thần kỳ như vậy, đây chẳng qua chỉ là một loại trận pháp đánh lừa mà thôi, dùng cây cối sắp xếp tương tự như bát quái ngũ hành, khiến người ta cứ quẩn quanh mãi tại một chỗ.
E là chúng ta vừa rời khỏi đáy vực không bao lâu đã tiến vào trong trận pháp này rồi, chậc chậc, nước Thục cổ này quả đúng là hào phóng.”
“Sao anh lại biết đây là trò quỷ do nước Thục cổ bày ra?” Tôi hỏi một câu.
Nha Tử nhún vai: “Nếu không còn có thể là ai đây! Có bao nhiêu bậc đế vương khanh tướng được chôn cất tại muôn vàn núi lớn, lại có bao nhiêu người bày ra được trò này, hơn nữa cả quãng đường chúng ta đi cũng coi như là ứng với bài thơ của Lý Thái Bạch (tên gọi khác của Lý Bạch, trong đó Thái Bạch là tên tự của ông).”
Tôi xua tay ý bảo anh ta đừng nói mấy chuyện đó nữa, chỉ cần nói cho tôi biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, muốn phá trận này phải làm như thế nào?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây