Bảo Tàng Sơn Hải

Chương 223:

Chương Trước Chương Tiếp

“Thực sự là tôi và anh ấy vẫn luôn đi bên cạnh nhau, giữa đường cũng chẳng tách ra.” Tôi bắt đầu không hiểu gì, chẳng lẽ giữa đường đi tôi xuất hiện ảo giác à?

Sắc mặt của Nha Tử lại thay đổi, anh ta kéo tôi quay lại: “Trọng điểm sai rồi, nếu đó thực sự là Côn Bố, vì sao anh ta phải che giấu hành động nhỏ này? Hơn nữa không phải đó chỉ là một con ảnh cổ đã chết thôi ư, sao anh ta còn phải đào hố chôn nó? Suốt cả hành trình này, có phải anh ta chỉ mất một, hai con ảnh cổ thôi đâu, cho nên…”

“Cho nên đây là lời cảnh báo của Côn Bố với chúng ta sao?” Tôi đột nhiên phản ứng lại.

Sau đó tôi chợt nhớ đến một vấn đề khác: “Nói như vậy, người vẫn luôn đi theo chúng ta không phải Côn Bố, mà là… Trát Tây ư?”

“Không đúng, ít nhất thì khi gặp chú thuyền trùng thì vẫn là Côn Bố, trong cơ thể Trát Tây không có độc, vì vậy bàn tay có màu trắng, mà lúc ấy Côn Bố lại cần lấy máu. Cũng không đúng, nói như vậy, lúc cứu chị Thu vẫn là Côn Bố, bởi vì suy cho cùng chỉ có anh ta mới có thể dùng máu mình để lấy độc trị độc.” Nha Tử nhanh chóng phân tích.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️