Lão Yên trầm ngâm hồi lâu nói: “Cậu nói không sai, ở phía đông xác thực có một cỗ long khí nhàn nhạt! Chỉ kỳ lạ là, luồng long khí này không thịnh, cùng lắm cũng chỉ để an táng một vị chư hầu mà thôi.”
“Đến cả Tàm Tùng cũng là nhân vật trong thần thoại, chưa chắc cách xây mộ của ông ấy đã tuân theo những truyền thống cổ đại, ông ngẫm lại những pho tượng của nước Thục cổ tại Tam Tinh Đôi đi, chẳng có cái nào trong giống với người bình thường chúng ta cả, không phải còn có lời đồn bọn họ là người ngoài hành tinh sao?
Cho nên chúng ta không cần phải răm rắp dựa theo những đặc điểm mộ táng thời cổ đại để tìm kiếm.” Tôi không đồng tình với lời của lão Yên.
Lão Yên nghĩ một lúc, không biết có phải đã bị lời của tôi thuyết phục hay không, mà chỉ thấy ông ấy vung tay lên, bảo mọi người đi theo tôi.
Khi chúng tôi đi dọc theo con đường trong rừng, lá rụng xào xạc, ánh mắt khiến người ta sởn tóc gáy vẫn luôn bám theo chúng tôi, nhưng cho dù chúng tôi có dùng cách nào thì vẫn không thể tìm ra chủ nhân của ánh mắt đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây