(Axit nguyên văn tác giả dùng 王水: Đây hỗn hợp ba phần axit clohidric đậm đặc và một phần axit nitric đặc, có thể hoà tan vàng và bạch kim.)
Tôi rụt rụt đầu, suốt cả đường đi tôi dám cùng Nha Tử kề vai sát cánh, cũng dám đùa giỡn với lão Yên, thậm chí thi thoảng tôi còn nói đùa với cô Thu, nhưng vẫn còn một sự sợ hãi khó có thể giải thích với Côn Bố, anh ta vừa nói như vậy, tôi lập tức sốc lại tinh thần, vội tiến lên phía trước.
Côn Bố vừa đi vừa nhỏ máu, tôi và cô Thu đi hai bên cạnh để bảo vệ cho anh ta, lão Yên và Nha Tử bảo vệ ở phía trước và phía sau.
“Nhanh lên! Tôi sợ không thể ngăn cản những thứ này rồi.” Máu trên lòng bàn tay của Côn Bố đã dừng lại, chú thuyền trùng lập tức muốn xông tới, trong miệng chúng nó phun ra một thứ gì đó màu đen, Nha Tử lập tức nhắc nhở chúng tôi đừng đụng vào, nói thứ kia có độc.
Tôi đen mặt nói: “Đây không phải là thứ chúng tôi không muốn chạm vào thì có thể không chạm vào được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây