Bảo Tàng Sơn Hải

Chương 209:

Chương Trước Chương Tiếp

“Chẳng lẽ đây là đường chim?” Tôi chạm vào những bức tường đá xung quanh mình. Nói đây là hang động, không bằng nói là một lối đi bí mật thì đúng hơn.

Lão Yên ngậm điếu thuốc, giọng nói không được rõ ràng lắm: “Chắc là không phải đâu. Chẳng phải Lý Bạch đã nói, đường chim nối liền núi Thái Bạch với núi Nga Mi sao, nơi này còn cách núi Nga Mi xa lắm.”

Tôi có chút thất vọng, lang thang nhiều ngày ở trong núi Thái Bạch, suýt chút nữa thì rơi vào tay đám người cản thi kia, thế mà đường chim nọ lại cứ như chỉ có trong truyền thuyết, chúng tôi chẳng khác nào bị đàn tỳ bà che nửa mặt hoa cả.

(“Đàn tỳ bà che nửa mặt hoa” nguyên văn là “Do bão tì bà bán già diện” 犹抱琵琶半遮面: Trích từ câu thơ “Thiên hô vạn hoán thủy xuất lai, Do bão tỳ bà bán già diện.” trong bài thơ Tỳ bà hành của Bạch Cư Dị.)

“Tuy nhiên, con đường chúng ta đi nhất định không sai đâu! Mọi người nhìn vách đá này đi, rõ ràng có dấu vết do con người tạo ra.” Lão Yên sờ lên vách núi, cảm khái nói: “Thật khó có thể tưởng tượng, một công trình lớn như vậy, người xưa làm sao tạo nên được?”


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️