Tôi sởn tóc gáy trước những lời của lão Yên, nhưng nghĩ đến những tên cản thi và đám thi thể kia, trong lòng tôi cũng hiểu rõ, thi thể vốn là thứ rất khó tìm, hiếm lắm mới có mấy người tự đến chịu chết, đương nhiên chúng sẽ không thể bỏ qua rồi.
“Nhìn kìa, ở đây có vết máu!”
Tôi đột nhiên ngồi xổm xuống và nhìn vào phẫn rễ cỏ, ở nơi đó có một giọt máu màu đỏ sậm, gần như hòa lẫn vào bùn đất bên cạnh rễ cỏ, nếu không nhìn kỹ thì rất dễ bỏ qua nó.
Nhìn thấy giọt máu này, tôi ngẩng đầu nhìn thoáng qua lão Yên, ý bảo ông ấy rằng có chuyện gì đó không ổn. Xét theo vết máu xuất hiện ở nơi khuất thế này, nếu đám người cản thi đưa Côn Bố và những người khác rời đi từ đây, dọc đường không thể nào còn lưu lại vết máu, nhưng ở khoảng cách xa như vậy, chúng tôi lại chỉ nhìn thấy một giọt máu mà thôi.
“Quả nhiên.” Lão Yên cũng phản ứng lại, tuy nhiên sau đó ông ấy lại tỏ vẻ không coi trọng: “Đương nhiên bọn họ cũng có cách rồi. Chuẩn bị xong chưa? Tôi sẽ mở cơ quan này.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây