Bảo Tàng Sơn Hải

Chương 190:

Chương Trước Chương Tiếp

“Trường An…” Đúng lúc này, lão Yên đột nhiên chui ra khỏi bụi cây, bởi vì vết thương trên đùi nên ông ấy không thể đứng vững được.

Nhưng lão Yên lại chẳng để ý đến điều này, ông ấy đi từng bước tới bên cạnh người cảnh thi kia, dùng ngữ khí âm trầm nói: “Nước Thục cổ đã biến mất trong dòng sông dài của lịch sử rồi, các người có cố gắng kiên trì đến đâu cũng chỉ vô ích mà thôi!”

Tôi không khỏi lo lắng cho lão Yên, ông ấy đứng sau lưng người cản thi kia, nếu đối phương tấn công ngược lại, ông ấy không thể nào chạy thoát được.

Nhưng người cản thi kia dường như không thèm nhìn lão Yên, gã vẫn nham hiểm nhìn tôi chằm chằm, như thể muốn chọc ra một cái lỗ trên người tôi vậy. Tuy nhiên, gã cũng chỉ nhìn chằm chằm như vậy thôi, chứ không có bất cứ động tác gì khác, thậm chí còn chẳng thèm rung chuông, âm thanh lộc cộc lộc cộc trong bãi đất trũng kia cũng chậm rãi biến mất.

Tôi còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì lão Yên bỗng nháy mắt ra hiệu với tôi, tôi chợt nhớ ra, khi ở La Bố Bạc, lão Yên từng kể với tôi rằng ông ấy biết thôi miên. Vậy nên… Ông ấy đã thôi miên người cản thi kia rồi ư?


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️