Bảo Tàng Sơn Hải

Chương 172:

Chương Trước Chương Tiếp

Nhìn bộ dạng bối rối của cậu ta, tôi vừa định an ủi Nha Tử hai ba cậu, đã thấy cô Thu lăn ra cười ha hả: “Cậu dễ lừa thật đấy, cậu thực sự tin một mình thầy nhà cậu chấp nổi mười người sao?”

Nói xong cô ấy lại nhấp một ngụm rượu, có vẻ khá hả hê vì mình đã lừa được Nha Tử. Còn Nha Tử thì nghiến răng nghiến lợi, trừng mắt với cô Thu, một lúc sau, cậu ta quay đầu đi, không thèm nói gì nữa.

Tôi liếc nhìn cô Thu một cái, lại cảm thấy những lời vừa rồi của cô ấy không phải nói đùa với Nha Tử, nhưng thấy bộ dáng bị đả kích của cậu ta nên cô ấy mới cố ý bảo mình nói đùa.

Đang lúc tôi còn mải suy nghĩ, cô Thu đã nháy mắt với tôi, ý tứ kia không cần nói cũng biết. Tôi chỉ khẽ gật đầu, ra hiệu mình sẽ không nói gì với Nha Tử.

Khi tất cả chúng tôi đang đùa giỡn, nói cười vui vẻ, lão Yên rên lên một tiếng. Tôi vội vàng nhìn về phía ông ấy, chỉ thấy lão Yên chậm rãi mở mắt ra, sau đó muốn ngồi dậy, nhưng vô tình lại chạm đến miệng vết thương khiến ông ấy không kìm được mà hừ một tiếng.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️