“Lão Yên!” Tôi hét lên một câu, cầm súng vội đuổi theo.
Cô Thu nhanh chóng đưa ra quyết định: “Nha Tử, cậu và Côn Bố đối phó hai còn còn lại, tôi và Trường An sẽ đi cứu lão Yên, chúng ta gặp nhau dưới chân núi.”
Nha Tử muốn nói gì đó nhưng bị cô Thu trừng mắt. Lúc này tôi không quan tâm bọn họ có ý gì, chỉ cắm đầu đuổi theo con sơn tiêu kia vào rừng, vừa chạy vừa gọi lão Yên.
Điều kỳ lạ là, rõ ràng ông ấy chỉ vừa bị kéo đi mà thôi, ấy vậy mà lại chẳng có một chút động tĩnh nào.
Tôi vừa đuổi theo vừa lần tìm những dấu vết trên mặt đất, nhưng dấu vết chỉ kéo dài hơn mười mét thì không còn nữa, như thể nó đã biến mất trong không khí.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây