“Cổ trùng trên người anh ta đâu rồi?” Tôi vẫn còn nhớ rõ, lão Yên đã từng nói, khi Côn Bố không còn ý thức, những con cổ trùng trên người anh ta sẽ chủ động tấn công những người dám tới gần, nhưng Nha Tử đã nhảy xuống nước vớt được Côn Bố, rồi tôi cũng kéo anh ta lên bờ, nhưng cả hai chúng tôi lại chẳng gặp được con sâu nào.
Tôi vô thức nhìn vào tay Côn Bố, thấy đôi găng tay da hươu vẫn còn trên tay anh ta, hẳn là không nhận nhầm người rồi.
Nha Tử đang xoa tay sưởi ấm bên đống lửa, nghe tôi hỏi như vậy thì không khỏi sửng sốt, rồi hồn nhiên đáp lại: “Không khéo đám cổ trùng của anh ta chết đuối dưới sông hết rồi, nhỉ?”
Tôi cạn lời mà trừng mắt với cậu ta, nếu đám cổ trùng mà dễ “xử” như vậy, làm sao Nha Tử mới bị Côn Bố liếc mắt một cái, đã sợ anh ta như con thấy bố như thế.
Nha Tử đại khái cũng biết lời mình nói chẳng đáng tin, đành phải lắc đầu nói mình không biết, chờ tới sớm mai sẽ tìm đám lão Yên để hỏi thử.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây