Tôi nhìn đồ trong tay mình, hỏi Nha Tử có phải cậu ta chỉ muốn đến đây chơi không?
Rốt cuộc, cho dù chúng tôi không đến chợ ma, cũng có thể mua được mấy thứ linh tinh này ở bên ngoài mà.
“Ha ha, hiếm lắm mới có dịp lão Yên chịu mở lời, đương nhiên tôi phải lợi dụng cơ hội này triệt để, cậu đâu biết được, ông ấy không thích chúng tôi tới chợ ma mua đồ đâu.” Nha Tử cười ha hả, rồi dẫn tôi đến lang thang quanh chợ ma.
Tuy nhiên, không có mấy thứ có thể lọt vào mắt Nha Tử, vì thế, chẳng bao lâu sau chúng tôi đã rời khỏi chợ ma.
Sau khi lên xe, Nha Tử nói với tôi, nếu còn tìm được cơ hội thì chắc chắn sẽ lại dẫn tôi tới chợ ma, nhưng không biết chừng nào cậu ta mới có được cơ hội ấy, cho dù có lập công lớn cũng chưa chắc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây