Bộ trưởng Hầu vỗ vai tôi: “Cậu về trước đi, mấy ngày nay hãy nghỉ ngơi cho khỏe, tôi sẽ cùng những đồng nghiệp khác theo dõi tung tích của William, nắm quyền chủ động trong tay.”
Tôi nhìn ông ấy, bảo ông ấy đừng “đánh rắn động cỏ”!
Ông ấy cười, nói ông ấy biết chừng mực.
Lúc này tôi mới bước ra khỏi phòng, tôi đột nhiên nhớ ra, hình như lần này tôi đến đây chẳng làm được gì cả, chỉ là trút giận một trận.
Thấy tôi ra ngoài, Nha Tử vội vàng chạy đến, hỏi tôi thế nào, tôi mơ màng gật đầu, nói đại khái đã quyết định phương hướng rồi, nhưng hiện tại, quyền chủ động không nằm trong tay chúng ta, chúng ta cũng không có cách nào khác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây