“Trường An, cậu nhìn vào trong cửa.” Lời nói của Nha Tử kéo tôi ra khỏi dòng suy nghĩ, tôi lập tức nhìn sang, thấy hình như có thứ gì đó từ trong cửa lao ra.
Cô Thu phấn khích nói thứ này là mục tiêu của cô ấy, chúng tôi không ai được tranh giành với cô ấy.
Tôi càng thêm khó hiểu, chúng tôi còn chưa nhìn rõ đó là thứ gì, sao cô ấy lại khẳng định đó là mục tiêu của mình?
“Không được, cô muốn gì, tôi sẽ lấy cho cô, cô ở lại đây.” Tôi ra lệnh.
Cho dù mục tiêu của cô ấy là gì, với tình trạng hiện tại của cô ấy, cô ấy cũng không thích hợp ra tay.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây