Bảo Tàng Sơn Hải

Chương 144:

Chương Trước Chương Tiếp

Tôi trầm mặc trong chốc lát rồi mới nói: “Tôi không muốn hỏi về điều này, tôi chỉ muốn nói, khi lái xe anh có thể tháo kính râm xuống được hay không? Trời đã muộn rồi, anh thực sự có thể thấy đường sao?”

Nha Tử cũng trầm mặc rồi, một hồi lâu sau vẫn chẳng nói được lời nào, sau đó cậu ta giận dữ khởi động xe và phớt lờ tôi suốt cả chặng đường.

Tôi sờ sờ mũi, không biết có phải những lời này đã chọc giận cậu ta hay không? Đành phải cẩn thận hỏi lại xem liệu mắt cậu ta có vấn đề gì chăng, câu hỏi này càng khiến cậu ta nghẹn lời hơn. Mãi một lúc sau Nha Tử mới bất đắc dĩ trả lời, đó là thói quen của cậu ta.

“Ha hả, anh cứ coi như tôi chưa nói gì đi.” Tôi cười ngượng nghịu và không nói gì nữa.

Nhưng thật ra, Nha Tử vẫn nhận ra tôi không được tự nhiên, cậu ta bèn xua tay ra hiệu không sao, rồi bắt đầu nhiệt tình giới thiệu cho tôi những điều đặc sắc tại Yến Kinh, hận không thể nhồi nhét tất cả những điều này vào đầu tôi.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️