Lão Yên lắc đầu: “Bởi vì cậu vẫn luôn làm nhiệm vụ cùng những tinh anh của 701, cho nên cậu có lẽ không cảm nhận được, nhưng chắc là cậu vẫn còn nhớ chuyện ở nước Trường Dạ cổ chứ?”
Đương nhiên tôi nhớ, lần đó, tôi đã nếm trải cảm giác sinh ly tử biệt.
Lúc cha tôi qua đời, tuy rằng tôi rất đau khổ, nhưng bởi vì tôi đã sớm chuẩn bị tâm lý cho cái chết của ông ấy, cho nên, đau khổ thì đau khổ, nhưng tôi vẫn rất bình tĩnh chấp nhận.
Nhưng cái chết của đội trưởng Trần, Nãi Oa, đám người Mắt Ưng, mới khiến tôi thật sự cảm nhận được thế nào là sinh ly tử biệt.
Đặc biệt là khoảnh khắc đội trưởng Trần qua đời, tôi đã thật sự cảm nhận được nỗi đau, cảm giác âm dương cách biệt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây