“Không phải đâu, là do ổ khóa này khó mở nhất!” Nha Tử cười, sau đó giơ ngón cái với cô Thu, nói cô Thu, tôi thật sự rất bội phục cô.
Cô Thu đẩy anh ta một cái, không nói gì nữa, còn Lão Yên và Toản Địa Thử thì chậm rãi đẩy cánh cửa gỗ ra.
Cánh cửa gỗ phát ra tiếng “cọt kẹt”, một luồng gió lạnh ùa ra từ khe cửa, khiến tôi run cầm cập.
Tôi giao cô Thu cho giáo sư Hứa, đi trước cùng Nha Tử, giáo sư Hứa đỡ cô Thu đi theo sau chúng tôi, Lão Yên và Toản Địa Thử đi đoạn hậu.
Sau cánh cửa gỗ là một mặt đất bằng phẳng, hình như không có gì cả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây