“Ở đây.” Nha Tử lục soát một lúc lâu, cuối cùng tìm thấy một thiết bị nghe lén nhỏ xíu trong tóc Nãi Oa.
Tôi cầm thiết bị nghe lén, nhỏ giọng nói: “Thẩm Kiến Quốc, chắc là bây giờ ông đang nghe, đúng không?”
Giọng nói của tôi rất nhỏ, đầu dây bên kia không thể nào trả lời, cho nên tôi nói tiếp: “Tốt lắm, tốt nhất là ông hãy cầu nguyện chúng tôi không ra khỏi ngôi mộ này, nhưng tôi nghĩ, chắc là ông không có bản lĩnh đó đâu?”
Tôi cười lạnh, nếu như ngôi mộ này ở trong rừng sâu núi thẳm, tôi còn lo lắng Thẩm Kiến Quốc sẽ giở trò, trực tiếp cho nổ tung ngôi mộ. Nhưng ngôi mộ này lại nằm ở Thập Yển, hơn nữa còn rất gần trung tâm thành phố, nếu ông ta dám giở trò gì, tôi nghĩ đám cảnh sát vũ trang canh gác bên ngoài sẽ không tha cho ông ta.
“Tôi nghĩ, ông nên biết rõ Côn Bố đại diện cho thứ gì, chúc ông may mắn!” Tôi cười khẩy, sau đó dùng lực bóp nhẹ, thiết bị nghe lén bị hủy trong tay tôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây