Khoảng hơn một tiếng sau, tôi nghe thấy cô Thu khẽ rên lên một tiếng, sau đó là giọng nói yếu ớt của cô ấy: “Trường An, cậu... cậu không sao chứ?”
Nước mắt tôi lập tức rơi xuống, lúc cô Thu xảy ra chuyện, tôi đã cảm thấy cay mắt, nhưng tôi vẫn luôn kìm nén. Không ngờ chuyện đầu tiên mà cô ấy làm sau khi tỉnh lại, vậy mà lại là quan tâm đến tôi, tôi lập tức không nhịn được nữa.
“Cô Thu, tôi không sao.” Tôi vội vàng đi đến bên cạnh cô ấy.
Cô ấy đưa tay ra, tôi lập tức nắm lấy tay cô ấy, nhỏ giọng hỏi cô ấy cảm thấy thế nào.
Cô ấy lắc đầu, nói không sao, chỉ là hơi mệt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây