Nha Tử nhanh chóng rời đi, để lại tôi đứng đó với vẻ mặt bàng hoàng.
Khi tôi còn nhỏ đã được cô Tứ cứu giúp, khi ấy tôi đã biết người này không hề đơn giản, nhưng bây giờ nghe Nha Tử nói như vậy, tôi mới biết được có thể mình đã đánh giá thấp anh ta. Toàn bộ 701 có thể nói đều là ngọa hổ tàng long, nhưng nhìn dáng vẻ của Nha Tử, cô Tứ dường như là trời phật trên đầu bọn họ vậy….
“Nhóc con, cậu còn vào trong nữa không?” Người phụ trách canh giữ phòng hồ sơ khẽ nhướng mi.
Lúc này tôi mới lấy lại tinh thần, đáp lại người canh giữ rồi chậm rãi bước vào trong phòng hồ sơ.
Phòng hồ sơ giống như một thư viện khổng lồ, nhưng vì được sắp xếp rõ ràng nên thật ra tôi không phải chạy loạn xạ như ruồi bọ mất đầu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây