Giải quyết xong con chim máy, chúng tôi cũng nên nghỉ ngơi một chút, cho nên tôi phất tay, bảo bọn họ nghỉ ngơi tại chỗ.
Còn tôi - tôi không có tư cách nghỉ ngơi, tuy rằng tôi càng căm hận bản thân mình hơn, nhưng điều đó không có nghĩa là tôi sẽ tha thứ cho Nãi Oa.
Tôi xách Nãi Oa lên, đi đến chỗ cách xa cô Thu, để tránh làm phiền cô ấy nghỉ ngơi.
Tôi cố gắng kìm nén cơn giận trong lòng, lạnh lùng hỏi: “Tại sao cậu lại nổ súng?”
Cậu ta nhìn tôi, không biết là giả ngu hay là thật sự không biết, nói cậu ta học cách bắn súng từ Thẩm Kiến Quốc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây