Nhìn thấy vậy, tôi chỉ biết lắc đầu.
“Cô Thu.”
Sau khi xác định Nha Tử đã ngủ say, tôi gọi.
Cô Thu cử động, nhưng không nói gì, cũng không quay đầu lại, vẫn quay lưng về phía chúng tôi.
Tôi nhỏ giọng nói: “Cho dù Côn Bố lựa chọn thế nào, anh ấy cũng là người của chúng ta, 701 là nhà của anh ấy, dù sao thì anh ấy cũng sẽ quay về.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây