*****0:
Xích Mi há miệng nhìn tôi, một lúc lâu sau mới lắc đầu, chán nản nói: “Tôi nóng vội rồi, cậu cứ lo liệu đi!”
Tôi đã đoán trước được sự nhượng bộ của ông ta, nếu ông ta vẫn không chịu nhượng bộ, vậy thì tôi chỉ có thể để ông ta đi trước, tôi không muốn bên cạnh mình có một quả bom hẹn giờ.
“Xích Mi, tôi vẫn rất kính trọng ông, tuy rằng tôi không đồng tình với những chuyện mà ông làm, nhưng tôi rất nể phục tình nghĩa của ông đối với anh em. Không ai là không muốn cứu bọn họ, nhưng nhìn con đường chúng ta vừa đi qua, ông nghĩ đám anh em của ông đã xảy ra chuyện ở đâu?” Tôi lại phân tích một lần nữa, ông ta “à” một tiếng, sau đó sắc mặt hoàn toàn u ám.
Đúng vậy, con đường mà chúng tôi vừa đi qua, hiển nhiên là rất nguy hiểm, hơn nữa, nếu như có thứ gì đó bị động vào, chúng tôi không thể nào không phát hiện ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây