“À đúng rồi, trả lại cho cậu.” Tôi ném bút đao kim cương cho Nha Tử, Nha Tử cười hì hì nhận lấy, sau đó vuốt ve nó, nói vất vả cho cậu rồi, không có lần sau đâu.
Nghe anh ta nói vậy, tôi nổi hết cả da gà.
Cô Thu cười nói: “Cậu cũng đâu phải chưa từng nhìn thấy dáng vẻ này của cậu ta, bút đao kim cương này, sau này chính là vợ của cậu ta.”
“Vợ tôi không phải là bút đao kim cương.” Nha Tử vừa cất bút đao kim cương đi, vừa nhìn Hầu Chanh Chanh, nhướng mày: “Tiểu Chanh, cô nói xem có đúng không?”
Dáng vẻ lưu manh này của anh ta lập tức khiến Hoa Ban Hổ bất mãn, anh ta chắn trước mặt Hầu Chanh Chanh, bảo Nha Tử phải biết tôn trọng người khác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây