“Cái gì?” Tôi bị chuyện ông ấy kể gợi lên hứng thú.
Lão Yên bình tĩnh nhìn về hướng thủ đô xa xa, giơ tay lên chào. Trong mắt lộ ra vẻ thành kính mà tôi chưa từng được thấy: “Theo sứ mệnh của tôi, bảo vệ bảo tàng quốc gia!”
Tôi nghe những lời này mà nhiệt huyết sôi trào, bất mãn về lão Yên suốt dọc đường đi tới nay đều tan biến hết sạch. Tôi cũng bừng tỉnh hiểu ra, vì sao sau khi nhiều người hy sinh như vậy mà ông ấy vẫn phấn đấu quên mình tiến về phía trước.
“Trường An, trước đó tôi cũng đã nói với cậu rồi, sở dĩ nhìn trúng cậu, ngoài bản lĩnh của cậu ra…” Lão Yên điểm một cái vào sau lưng tôi: “Quan trọng nhất vẫn là hình xăm Cửu Long ở trên lưng cậu, có triển vọng làm người giữ mộ, số mệnh của cậu và bộ môn không hẹn mà gặp.”
Tôi gật đầu một cái, lúc trước sở dĩ cô Tứ giao 《Tinh Quan Yếu Quyết》cho tôi, sợ là cũng cân nhắc đến điểm này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây