Phải biết rằng đám người Xích Mi đang ở ngay phía trước, lúc này mà chúng tôi phát ra bất cứ tiếng động gì thì đều có thể bị phát hiện ra, huống hố chẳng may mà tạo ra tuyết lở, thì trên đường sẽ không có nơi nào để trốn cả.
Hầu Chanh Chanh cũng cảm nhận được ánh mắt của tôi, cô ấy nhanh chóng đáp lại rằng không phải do mình làm, rồi tiếp tục chạy về phía trước. Hoa Ban Hổ đã đi lên hỗ trợ cô ấy, hai người khác cũng định động thủ, nhưng tôi đã nhanh chóng ngăn cản họ.
Bọn họ phẫn nộ nhìn tôi, tôi chỉ vào đám đàn em bị bắt của Xích Mi, nói: “Nếu bọn chúng chạy mất, hoặc là gây ra chuyện gì đó, các người cho rằng đại tiểu thư nhà các người có thấy cảm kích vì được giúp đỡ hay không?”
Tôi hiểu suy nghĩ của họ, nhưng vì Hầu Chanh Chanh chưa lên tiếng nhờ giúp đỡ thì tôi biết mọi chuyện vẫn đang nằm trong khả năng đối phó của cô ấy.
Nếu không cô ấy sẽ không nói một lời nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây