Anh ta đã xác định, phía đối diện không chỉ có một người, dựa theo khoảng cách này, bọn họ chỉ cần đào một xẻng là có thể thông qua đường hầm của chúng tôi! Nhưng không ai có thể đảm bảo được, rốt cuộc chúng tôi có gặp phải đám người của Xích Mi hay không, hay là vẫn còn mối nguy hiểm nào khác.
Tôi cũng do dự, chúng tôi có quá ít người, một khi gặp phải đám người của Xích Mi, cơ bản chúng tôi chẳng có cơ hội chiến thắng nào cả.
Huống chi, chúng tôi cũng sợ ném chuột vỡ đồ, xét cho cùng, mấy người lão Yên còn đang trong tay bọn chúng.
“Trường An, anh cần phải đưa ra quyết định.” Hầu Chanh Chanh nhìn tôi rất nghiêm túc, tôi cũng biết không thể cứ kéo dài chuyện này được, nếu còn cứ tiếp tục như thế, có lẽ người nọ đã đạt được mục đích của mình.
Tôi cõng Côn Bố, quay đầu lại nhìn thoáng qua phía sau, chẳng biết có phải do nhiệt độ xuống quá thấp không, mà Côn Bố đã ngủ thiếp đi mà không có chút phòng bị nào, trên mặt anh ta vẫn tái nhợt như cũ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây