Sắc mặt của Xích Mi hơi thay đổi, ông ta không nói gì, nhưng hiển nhiên vẫn để Nha Tử tiếp tục nói.
Nha Tử giải thích: “Lúc ấy con Hạn Bạt kia đã bị bọn tao bắt được, nói ra cũng khéo thật, vốn con Hạn Bạt này cũng chẳng mạnh lắm, nhưng trải qua nhiều năm được bọn tao nuôi dưỡng, nó đã trở thành vũ khí của bọn tao rồi.”
Nói xong, anh ta còn nhẹ nhàng bồi thêm một câu: “Không biết, mày có hứng thú làm đồ ăn cho Hạn Bạt hay không?”
“Điên rồi, chúng mày đều là bọn điên!” Xích Mi đột nhiên phát cuồng: “Chúng mày cũng không sợ tự dẫn lửa về thiêu thân mình à!”
Nha Tử vẫn bày ra dáng vẻ thờ ơ, Xích Mi bèn quay đầu nhìn về phía lão Yên, chất vấn ông ấy sao có thể làm ra được loại chuyện này, Hạn Bạt chính là loài cương thi nguy hiểm nhất, một khi thứ này nổi điên, hậu quả thực sự không dám tưởng tượng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây