Bên cạnh ngọn giáo có một cánh cửa rộng hai ba mét, tối tăm đến mức không biết dẫn đi đâu.
Chúng tôi đợi rất lâu thì vẫn không thấy có cơ quan nào khác, sau đó lập tức cảm thấy có chút kỳ lạ.
“Còn gì nữa không?” Lão Yên hỏi.
Manh Hiệp cũng thấy kỳ lạ, theo lý mà nói, lẽ ra không thể chỉ có ngần ấy cơ quan mới đúng.
Anh ta chậm rãi bước về phía cửa, sau đó nghiêng lỗ tai lắng nghe một lúc lâu rồi cau mày nói: “Hết rồi, đi vào thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây