Hầu Chanh Chanh không đi ra khỏi hang động mà dẫn tôi ra phía sau hang, rồi chạy đến một lối ra trông như vừa mới được đào trước đó không lâu.
“Chúng ta rời đi trước đã.” Hầu Chanh Chanh nhảy ra trước, theo sau là một người mặc áo đen, hai người họ cùng nâng Côn Bố lên, sau đó đến lượt tôi và hai người mặc áo đen còn lại.
Bởi vì đêm nay có ánh trăng, tuy rằng không đủ sáng nhưng chúng tôi vẫn có thể nhìn thấy đường, vì thế cả nhóm không hề bật đèn pin, chỉ chạy chậm theo Hầu Chanh Chanh.
Sau khi chạy được khoảng nửa tiếng, Hầu Chanh Chanh đi đường vòng rồi chạy về.
“Cô làm gì thế?” Tôi giữ chặt cô ấy lại, nói ở đây rõ ràng có người muốn hãm hại chúng tôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây